Xem mẫu
- BÀI DỰ THI VIẾT THƯ UPU
LẦN THỨ 49 NĂM 2020
Chủ đề của cuộc thi viết thư quốc tế lần thứ 49 năm 2020 là “Em hãy viết thông điệp gửi
một người lớn về thế giới chúng ta đang sống” (Tiếng Anh: Write a message to an adult
about the world we live in).
1. Bức thư đạt giải Nhất cuộc thi viết thư UPU 49
Ngày 5 tháng 1 năm 2020
Kinh gửi mệ Lương bán xôi!
Mệ ơi, 10 năm nay con chỉ ăn sáng bằng xôi của mệ. Gần đây con càng quý mệ hơn và
gọi mệ là "mệ Lương thông thái". Hôm nay con xin gửi mệ một lá thư để lan tỏa việc làm
tử tế!
Mệ Lương bán xôi đắt khách kính mến!
Xôi mệ bán ngon, sạch sẽ nức tiếng thành phố. Sáng sáng, những vò xôi nóng hổi, khói
bốc nghi ngút mùi đồng quê, tay mệ thoăn thoắt cho vào hộp xốp gài cái "cạch" rồi bỏ
vào túi ni lông, không quên cho thêm cái muỗng nhựa. Hàng trăm đứa trẻ như con tung
tăng vào lớp. Năm phút sau, tất cả nằm gọn trong thùng rác. Chúng con lại chờ đến sáng
mai xếp hàng mua xôi, lòng thầm cảm ơn mệ bán xôi, tận tâm mà không hề biết mình
đang bị đầu độc.
Kính gửi mệ Lương bán xôi ế khách!
Mệ ơi, con được học trong nhà trường điều này hay lắm. Mệ biết vì sao ở Việt Nam tỷ lệ
người ung thư, nhất là trẻ em tăng cao không? Mệ biết vì sao trẻ em nam nữ tính hoá, trẻ
em dậy thì sớm không? Có nhiều nguyên nhân ạ! Nhưng một trong những nguyên nhân
cơ bản là do ăn uống. Việt Nam là một trong năm nước đứng đầu thế giới về sử dụng
xốp, nhựa bừa bãi nhất. Trong xốp, nhựa tái chế có nhiều chất DOP, chì, cadimi sẽ hòa
tan khi tiếp xúc với đồ nóng chứa axit, dầu ăn hay muối. Như vậy, mẹ con mình đang tiếp
tay cho bệnh tật, mệ nhỉ! Nhớ hôm mệ dẫn con tới gặp mệ, con cứ sợ mệ la "trứng khôn
hơn vịt". Nhưng mệ đã suy nghĩ rất lâu, rồi cầm tay con nói: "Mệ ít học, không biết điều
này, mệ sẽ cố gắng thay đổi". Con biết ơn mệ vì đã nghe tâm sự, nguyện vọng của một
đứa trẻ.
Rồi mệ bỏ hết tất cả hộp xốp và bao bì ni lông, chỉ dùng lá chuối hơ lửa để gói xôi. Con
rất trân trọng nhưng nhiều phụ huynh và bạn nhỏ khác khó chịu vì sự bất tiện này. Gánh
xôi của mệ ế khách trông thấy nhưng mệ vẫn kiên trì dùng lá gói xôi.
Thân thương gửi mệ Lương bán xôi đắt khách!
Một tuần sau mệ quay lại sử dụng túi ni lông. Con buồn, mệ vì đồng tiền mà bất chấp.
Nhưng không, mệ bảo rằng: "Một thói quen xấu dễ hình thành nhưng rất khó sửa, bởi
- vậy, cần thời gian". Bước đầu, mệ thay hộp xốp bằng lá chuối, vẫn sử dụng túi ni lông
xách ngoài, nhưng trong mỗi túi mệ đều bỏ thêm một lá thư do chính mệ viết đã photo
thành nhiều bản.
"Con thân mến!
Mệ bán xôi ít học nhưng mệ biết sử dụng hộp xốp và bao ni lông đựng xôi nóng có hại
cho sức khoẻ, về lâu dài còn gây bệnh vô sinh, ung thư, ngoài ra còn ô nhiễm môi trường.
Hãy cùng mệ Lương bảo vệ các con và cả thế giới. Ngày mai con phải mang theo hộp sứ,
hộp nhựa để đựng xôi rồi mệ Lương giảm giá nhé!
Ký tên
Mệ Lương bán xôi"
Đọc thư của mệ, con vô cùng xúc động. Ai có thói quen xấu khi sử dụng hộp xốp hay bao
bì ni lông đều tan chảy trước lá thư của mệ. Quả nhiên gánh xôi mệ bán càng đắt khách
hơn. Tiếng lành đồn xa, ai cũng muốn mua xôi của mệ để được trân trọng nhận lá thư
tay.
Đa số mọi người đều đồng tính, khâm phục việc làm của mệ nhưng cũng có người trề
môi: "Làm thế thì được gì?". Sao lại không được gì? Trước hết mệ đã làm tốt phần việc
của mình, sau đó mệ cũng thông thái lan tỏa cho nhiều người biết tự bảo vệ mình khỏi
chất độc có trong hộp xốp và bao ni lông, hơn tất cả là không tự biến mình thành "tội đồ"
phá hủy môi trường của con cháu đời sau. Với con, mệ là siêu anh hùng giữa đời thường!
Con rất ngưỡng mộ mệ! Chúc mệ thật nhiều sức khỏe để tiếp tục bán xôi sạch cho chúng
con!
Khách đặc biệt của mệ!
- 2. Bài mẫu thư UPU lần thứ 49 năm 2020: Thông điệp tự hào đất nước Việt Nam
Kính gửi GS.TS Trần Ngọc Thêm
Hôm nay cháu viết bức thư này để chia sẻ với bác và các nhà văn hóa về chủ đề giới trẻ
với văn hóa truyền thống, sau khi nghe được những nhận xét chân thực của bác trong
buổi tọa đàm chủ đề "Giới trẻ Việt Nam hiện nay: thực trạng, những vấn đề đặt ra về văn
hoá, giáo dục và những giải pháp" hồi tháng 6/2019.
Hôm đó GS.TS Trần Ngọc Thêm nói: "Đặc điểm nổi bật rõ nhất của giới trẻ là lớp tuổi
duy nhất có bản chất dương tính, kéo theo 2 đặc điểm quan trọng là hướng ngoại và năng
động. Hướng ngoại thì dễ tiếp thu cái mới và hấp thụ các ảnh hưởng ngoại lai; năng động
thì ưa thay đổi, phát triển.
Đúng vậy bác ạ, giới trẻ trong quá trình phát triển bản thân và tiếp nhận các nền văn hóa
bên ngoài đôi khi lại quên mất rằng đất nước mình cũng có kho tàng văn hóa vô cùng lớn.
Người Việt Nam có quyền tự hào về vốn văn hoá đậm đà thuần Việt cả trong những lĩnh
vực văn học, nghệ thuật, kiên trúc, hội họa, điêu khắc...
Nền văn học dân gian Việt Nam ta phong phú các thể loại như truyền thuyết, cổ tích, ngụ
ngôn, truyện cười, thơ nôm, thơ lục bát, sử thi...; kiến trúc Việt Nam thì có những mái
đình cổ kính, thấp thoáng ẩn hiện dưới những gốc đa, sau những rặng tre xanh, giếng
nước; âm nhạc có các làn điệu dân ca như ca trù, quan họ, cải lương; hội họa có những
dòng tranh dân gian như Đông Hồ...
Thời đại mới đòi hỏi người thanh niên Việt Nam phải năng động, sáng tạo biết nắm bắt
du nhập một cách có chọn lọc mà còn đặt ra vấn đề bảo tồn những nét văn hoá truyền
thống cũ, hoà nhập nhưng không hòa tan. Đó cũng là một thách thức đầy khó khăn, là
những chướng ngại vật trong hành trình dòng chảy tiếp biến, hội nhập.
Nhưng dù sao chắc hẳn bác và nhiều nhà nghiên cứu sẽ đồng ý rằng một số không nhỏ
trong giới trẻ hiện nay rất quan tâm đến văn hóa truyền thống. Những dự án như phục
dựng hình ảnh 3D cho Hoàng Thành Thăng Long với kiến trúc thời Lý - Trần - Lê cũng
là minh chứng cho công sức mà các bạn trẻ dành cho nền văn hóa truyền thống.
Một điều nữa mà cháu thấy đó là các bộ phim Việt theo xu hướng cổ trang ngày càng
nhiều và cũng rất được đón nhận. Trên mạng YouTube, những bài hát được giới trẻ yêu
thích nhất có không ít bài mang âm hưởng truyền thống dân tộc vùng cao, tiêu biểu như
bài "Tình yêu màu nắng" hay "Để Mị nói cho mà nghe"...
Tương tự như vậy thì những tác phẩm văn học và dấu ấn phim nhựa một thời được tái
hiện trong các clip của nhóm 1977 Vlog cũng khiến giới trẻ dậy sóng một thời gian. Và
mặc dù những dự án tái hiện lịch sử đôi khi hơi quá phá cách và cần định hướng thêm
song điều đó cũng cho thấy giới trẻ vẫn sẽ dễ dàng tiếp nhận văn hóa truyền thống, chỉ là
bằng cách nào.
Cháu nghĩ ngày nay thế hệ trẻ ý thức được trách nhiệm và sứ mệnh để phát huy mặt
mạnh, hạn chế mặt thiếu sót của văn hoá dân tộc, và tích cực quảng bá văn hoá dân tộc
tới bạn bè quốc tế.
- Và đúng như ý kiến của TS. Ngô Thị Phương Lan, Phó Hiệu trưởng Đại học KHXHNV
TP.HCM mà chắc hẳn chúng ta đều đồng tình, đó là cần biết khai thác lợi thế về nhiệt
huyết, sự năng động, sáng tạo của thanh niên; cần có quan điểm giáo dục nâng cao năng
lực thay vì áp đặt, thúc đẩy các phương thức giảng dạy tích cực khơi gợi và phát huy tính
chủ động, sáng tạo và cái tôi của thanh niên; cần tạo không gian phù hợp cho các hoạt
động của thanh niên, thu hút thanh niên chung tay đóng góp cho xã hội.
Và cuối thư, cháu chúc bác luôn mạnh khỏe, chúc cho giá trị văn hóa truyền thống của
Việt Nam luôn có vị trí trong tâm trí các bạn trẻ.
Ký tên
- 2. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 Thông điệp gửi người lớn về dịch
bệnh do Virus corona
Thư gửi những người lớn!
Hiện nay, trước tình trạng dịch bệnh do Virus corona tăng nhanh và diễn biến phức tạp.
Chúng ta cần có những hiểu biết rõ ràng đề phòng chống dịch bệnh và ngăn chặn kịp thời
sự gia tăng ngày một nhiều của đại dịch.
Chúng ta phải nắm kỹ được nguồn gốc cũng như các dấu hiệu của bệnh và cách phòng
chống để đối phó với đại dịch này.
Virus corona (nCoV) là một loại virus đường hô hấp mới gây bệnh viêm đường hô hấp
cấp ở người và cho thấy có sự lây lan từ người sang người.
Virus corona giống như MERS và SAR, tất cả đều có nguồn gốc từ vật chủ từ loài dơi.
Virus corona là một họ virus lớn, phổ biến ở nhiều loài động vật khác nhau bao gồm lạc
đà, mèo và dơi.
Virus này ban đầu xuất hiện từ nguồn động vật nhưng có khả năng lây lan từ người sang
người. Điều quan trọng cần lưu ý là sự lây lan từ người sang người có thể xảy ra liên tục.
Ở người, virus lây từ người này sang người kia thông qua tiếp xúc với dịch cơ thể của
người bệnh. Tùy thuộc vào mức độ lây lan của chủng virus, việc ho, hắt hơi hay bắt tay
có thể khiến người xung quanh bị phơi nhiễm.
Virus cũng có thể bị lây từ việc ai đó chạm tay vào một vật mà người bệnh chạm vào, sau
đó đưa lên miệng, mũi, mắt họ. Những người chăm sóc bệnh nhân cũng có thể bị phơi
nhiễm virus khi xử lý các chất thải của người bệnh.
Như vậy "Có 2 con đường lây lan của loại nCoV (corona) này: Con đường thứ nhất là
tiếp xúc trực tiếp với giọt bắn. Con đường thứ hai là đụng chạm, sờ tay vào các chất trong
vùng hầu họng của người bệnh, sau đó đưa lên mặt, vùng mũi miệng"
Vậy triệu chứng khi mắc bệnh do virus này như thế nào?. Hãy chú ý sốt, ho và khó thở.
Các triệu chứng này có thể xuất hiện từ 2 đến 14 ngày sau khi tiếp xúc nguồn bệnh. Tới
khi khởi phát, nCoV có thể diễn biến đến viêm phổi nặng, suy hô hấp tiến triển và tử
vong, đặc biệt ở những người có bệnh mạn tính, suy giảm miễn dịch.
Do đó để phòng chống dịch bệnh, chúng ta nên chú ý một số điều như sau:
Hạn chế tiếp xúc trực tiếp với người bị bệnh viêm đường hô hấp cấp tính; khi cần thiết
phải tiếp xúc với người bệnh phải đeo khẩu trang y tế đúng cách và giữ khoảng cách khi
tiếp xúc.
Giữ ấm cơ thể, vệ sinh cá nhân, rửa tay thường xuyên bằng xà phòng, súc họng bằng
nước sát khuẩn miệng để phòng bệnh viêm phổi.
Cần che miệng và mũi khi ho hoặc hắt hơi, tốt nhất bằng khăn vải hoặc khăn tay để làm
giảm phát tán các dịch tiết đường hô hấp.
Hạn chế tiếp xúc gần với các trang trại nuôi động vật hoặc động vật hoang dã.
- Cháu hi vọng chúng ta có những hiểu biết về dịch bệnh này để không chỉ giúp bản thân
mà còn cùng cả cộng đồng chung tay chống lại đại dịch do Virus corona gây ra cho nhân
loại.
Một lần nữa cháu rất hi vọng mỗi chúng ta – những người lớn hãy chung tay tự bảo vệ
sức khỏe vì một một thế giới không có dịch bệnh.
Ký tên
Trần Yến
- 3. Bài mẫu thư UPU lần thứ 49 năm 2020 Thông điệp gửi người lớn là bố
Hà Nội ngày 21/12/2020
Gửi bố thân yêu!
Bố luôn mong rằng con sẽ được học ở một ngôi trường tuyệt nhất, con sẽ có những kỉ
niệm tuổi thơ lấp lánh như ánh nắng mặt trời, nhưng bố biết không, con sẽ chỉ nhớ nhất
nụ cười rạng rỡ của bố mỗi buổi chiều khi đón con ở cửa lớp học.
Bố lúc nào cũng bận rộn lao vào công việc, nỗ lực hết sức để đủ tiền mua cho con những
bộ quần áo đẹp hơn, đồ chơi thông minh hơn, căn hộ rộng rãi hơn… nhưng bố biết
không, con chỉ cần "được ở bên bố mẹ nhiều hơn", để khoe bố mẹ chiếc răng đầu tiên
vừa rụng, để được mẹ đính thêm một chiếc nơ thật xinh mẹ tự làm lên chiếc áo cũ, để
được ăn món trứng luộc "nhà hàng" của bố, hay đơn giản chỉ là để có thể rúc ngay vào
lòng bố mẹ mỗi khi buồn.
Con biết bố luôn kì vọng ở con những điều lớn lao, mong con nói tiếng Anh trôi chảy,
mong con luôn đứng đầu lớp, mong con vào trường Đại học danh tiếng… nhưng bố biết
không tất cả những gì con muốn, có khi đơn giản chỉ là "làm bố mẹ vui" mà thôi.
Bố luôn nghĩ rằng mình là người hiểu con nhất và cố gắng bao bọc con trong vòng tròn
an toàn mà bố nghĩ là tốt nhất cho con. Bố nghĩ rằng, thế giới của con là trong vòng tay
bố mẹ, tất cả những điều tiêu cực, những câu chuyện u ám, những điều "trẻ con không
cần biết" sẽ ở ngoài vòng an toàn đó. Nhưng thực sự những gì con hiểu và con biết có
nằm trong vòng tròn an toàn của bố mẹ?
Bố có xót xa khi nhận thấy, người mà con gắn bó, chia sẻ nhiều nhất lại là những thiết bị
thông minh, điện thoại, máy tính bảng hoặc người giúp việc… mà không phải bố mẹ.
Cuộc sống hiện đại gấp gáp và bận rộn cuốn bố mẹ vào những mục tiêu và ước mơ to tát,
khiến chúng ta để vụt qua hoặc quên đi những niềm vui nhỏ bé, những niềm hạnh phúc
giản dị ở xung quanh mình, bố mẹ cũng không đủ kiên nhẫn để lắng nghe những chia sẻ
vụn vặn bé xinh của con, để sự vội vã cuốn phăng mình đi khỏi những phút giây ấm áp,
bình dị trong tổ ấm của chúng mình. Điều con muốn gửi thông điệp tới một người lớn đó
là con mơ hạnh phúc giản dị nhất.
Con chào bố!
Con gái của bố.
- 4. Bài mẫu thư UPU lần thứ 49 năm 2020 Thông điệp về xóa đói giảm nghèo
Thư gửi những người lớn!
Chỉ cần một thao tác nhỏ trên Google chúng ta có thể dễ dàng thấy hiện nay trên thế giới
vẫn còn có hơn 900 triệu người sống ở mức nghèo. Cứ 9 người thì có 1 người không có
đủ thức ăn. Mục tiêu của con người trên Trái Đất chúng ta đặt ra là đến năm 2030 sẽ xóa
đói và đảm bảo tất cả mọi người, đặc biệt là những người nghèo và những người dễ bị tổn
thương, bao gồm cả trẻ sơ sinh, được tiếp cận với nguồn thức ăn đầy đủ, dinh dưỡng và
an toàn trong cả năm.
Thế nhưng, tình trạng đói nghèo đặc biệt cao ở 2 khu vực ở châu Phi. Đây là những khu
vực có nền kinh tế kém phát triển, khí hậu khắc nghiệt, thiên tai nhiều, và có lịch sử phải
trải qua nhiều biến động, chiến tranh.... Để tiến tới xóa đói, giảm nghèo ở các khu vực
này, mà trước hết là tình trạng đói nghèo cùng cực, tôi cho rằng việc đầu tiên là phải phát
huy được tối đa các nguồn lực tại chỗ, để mỗi người dân là một đại sứ trong công tác xóa
đói giảm nghèo.
Có thể thấy, giảm đói nghèo là một trong những vấn đề quan tâm của toàn cầu trong
nhiều thập kỷ qua cũng như trong những năm tới. Giảm nghèo đói cũng là một trong tám
mục tiêu Thiên niên kỷ mà quốc gia nào cũng dành sự quan tâm đặc biệt.
Trước đó, Ngân hàng thế giới (WB) công bố lạc quan rằng, tỷ lệ nghèo cùng cực trên thế
giới có thể sẽ lần đầu tiên giảm xuống mức dưới 10% trong những năm tới, so với tỷ lệ
này là 29% vào năm 1999.
Dù vậy, với tỷ lệ 10% người nghèo đói hiện nay, tức tương đương khoảng 702 triệu
người, vẫn là con số không nhỏ và là thách thức rất lớn trong cuộc chiến chống nghèo
đói, ảnh hưởng không nhỏ tới việc phát triển kinh tế.
Cuộc chiến chống đói nghèo càng trở nên cam go hơn khi những đợt khủng hoảng kinh tế
thế giới và biến đổi khí hậu. Chính những điều đó đang đẩy không ít người vừa thoát
nghèo trở lại cảnh bần cùng, khổ sở hơn bao giờ hết.
Có thể thấy bước vào thiên niên kỷ mới, mặc dù hòa bình, hợp tác và phát triển là xu thế
chủ yếu của thời đại, nguy cơ chiến tranh thế giới tạm thời bị đẩy lùi nhưng thế giới vẫn
luôn biến động không ngừng, tiếng súng có thể nổ bất kỳ lúc và lúc đó máu cũng có thể
chảy ở bất cứ nơi nào.
Các cuộc chiến tranh cục bộ, xung đột vũ trang, nội chiến, xung đột tôn giáo, dân tộc vẫn
xảy ra ở các điểm nóng khắp hành tinh.
Dù ở những vùng nghèo đói nhất của thế giới, con người vẫn đang mải mê thanh toán lẫn
nhau bằng súng đạn vì những lợi ích khác nhau đã đẩy hàng triệu người rơi vào cảnh
cùng khổ.
Trẻ em không được tiếp cận với giáo dục, y tế và thậm chí là cả quần áo tươm tất với họ
còn là niềm mơ ước. Ở những nơi ấy cũng chẳng khó để bắt gặp những cụ già với đôi mắt
vô hồn, quần áo rách rưới, chân tay run rẩy đi xin ăn từng bữa.
- Vậy mà, chi phí quân sự hàng năm của một số nước đã lên mức trên một nghìn tỉ USD,
chiếm khoảng 2,7% GDP toàn cầu (trung bình 180 USD/đầu người).
Châu Phi, châu lục nghèo nhất thế giới, lại sở hữu nhiều vũ khí thông thường nhất: 800
triệu dân châu lục này đang sở hữu trên 500 triệu khẩu súng. Chỉ tính riêng khu vực Tây
Phi đã chiếm hữu 10 triệu vũ khí hạng nhẹ, kim ngạch buôn bán vũ khí ở khu vực này
hàng năm lên đến 7 tỉ USD.
Theo một tính toán của các nhà khoa học và kinh tế, nếu thế giới chỉ tiết kiệm 1% chi phí
dành cho quân sự thì sẽ giải quyết được hoàn toàn nạn mù chữ toàn cầu và nạn đói nghèo.
Hàng năm, Liên Hợp Quốc vẫn có các chương trình cứu đói cho nạn nhân ở nhiều vùng
quốc gia, lãnh thổ khó khăn. Liên Hợp Quốc cũng có nhiều hoạt động, ký kết, thỏa thuận
với các quốc gia để cùng nhau bắt tay xóa đói giảm nghèo. Tuy nhiên, chúng ta cần có
thêm các chương trình tuyên truyền, vận động mạnh mẽ hơn nữa; với những chiến dịch
hỗ trợ thực sự hữu ích tăng cường khả năng hỗ trợ tự xóa đói giảm nghèo ở từng địa
phương, quốc gia.
Tôi hy vọng rằng, đói nghèo cùng cực sẽ chấm dứt. Tỉ lệ đói nghèo sẽ giảm dần không
chỉ ở đất nước tôi mà còn ở nhiều quốc gia khu vực kém phát triển khác trên thế giới; tiến
tới một thế giới bình đẳng hơn, các quyền con người được đảm bảo hơn, mỗi cá nhân sẽ
có cuộc sống ấm no, hạnh phúc; và chúng ta sẽ có một thế giới không có người nghèo!
Thân ái và chào tạm biệt!
- 5. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 thông điệp gửi người lớn về vấn đề trẻ
em tị nạn, lang thang, cơ nhỡ
Kính gửi những người lớn!
Cháu luôn băn khoăn một suy nghĩ là làm sao có thể xây dựng một thế giới hòa bình và
tràn ngập tiếng cười khi đó đây, xung quanh chúng ta vẫn hàng triệu trẻ em lang thang,
cơ nhỡ, không nơi nương tựa, không được giáo dục, không được chăm sóc?
Vừa qua, văn phòng cảnh sát hình sự Liên bang Đức (BKA) xác nhận ít nhất 8.991 trẻ em
tị nạn không còn liên hệ với chính quyền. Trong số này hầu hết những đứa trẻ ở độ tuổi
thiếu niên từ 14-17 nhưng 867 trường hợp chỉ dưới 13 tuổi.
Theo RT, con số này nhiều gấp đôi so với số liệu được công bố hồi tháng 1/2016 với
4.749 trẻ tị nạn được thông báo đã mất tích.
Năm 2016, số trẻ tị nạn bị mất tích ở Đức là 5.800 em trên số lượng tiếp nhận người tị
nạn là 1,1 triệu trường hợp.
Trong năm nay, Văn phòng Liên bang về người di cư và tị nạn của Đức dự kiến sẽ tiếp
nhận tối đa 300.000 người xin tị nạn ở nước này.
Các em là những đứa trẻ lang thang, không cha, không mẹ, rất dễ bị bóc lột thậm tệ, dưới
mọi hình thức. Vì thế, có những em mới 5 tuổi nhưng đã phải lao động cực nhọc, dưới
mọi hình thức để có thể kiếm cơm nuôi sống bản thân... Cũng có nhiều em phải đi ăn xin
từng bữa…và ngủ ở gầm cầu, ven đường, xó chợ và cay đắng hơn là các em bị xua đuổi,
an ninh không được bảo đảm.
Mọi người có biết trong lúc chúng ta ngủ trong chăn ấm, đệm êm và ăn những thức ăn
đầy đủ chất dinh dưỡng thì những đứa trẻ tỵ nạn phải sống thế nào không?
Thực sự khi nhìn những hình ảnh về trẻ tị nạn Syria nằm ngủ vật vờ trên đường phố lạnh
lẽo hay trong cánh rừng hoang sơ mà truyền thông đưa tin khiến tôi rất chạnh lòng.
Những đứa trẻ ấy đáng lẽ phải được chăm sóc đươc nuôi dạy, được vui chơi và học hành,
được sống trong tình thương của gia đình thay vì lang thang khắp nơi, kiếm được gì ăn
nấy và mệt ở đâu thì ngủ ở đó.
Và…đương nhiên, khi ở những quốc gia mà những cuộc xung đột diễn ra liên tục thì
mạng sống của họ còn bị tước đoạt đi bất cứ lúc nào.
Ta vẫn thấy, con người hay nhắc đến việc xây dựng một thế giới hạnh phúc nhưng lại
không mảy may đến những đứa trẻ - thế hệ tương lai của thế giới này.
Con người ngày càng tham lam và ích kỷ, vô tâm không cần biết đến những người xung
quanh sống ra sao. Họ sẵn sàng bỏ ra hàng vài trăm đô cho một bữa nhậu nhưng lại vô
tình lướt qua những đứa trẻ lang thang, cơ nhỡ…
Cháu viết lá thư này với một hy vọng lớn lao rằng: Mọi người hãy nhìn nhận lại chính
mình để yêu thương và biết san sẻ hơn với những người khốn khổ xung quanh.
- Từ bây giờ mọi người hãy hành động, hãy lên kế hoạch để giúp đỡ những trẻ tị nạn, hãy
dùng ngay những cuộc chiến tranh vô nghĩa để con cháu ta và con cháu của mọi người có
thể sống trong một thế giới hạnh phúc thực sự.
Thân ái và chào tạm biệt!
Ký tên
Mai Hoàng Yến
- 6. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 thông điệp gửi người lớn là mẹ
Quảng Nam, ngày 31/12/2019
Gửi mẹ thân yêu!
"Mẹ tôi, khóc với tôi những lúc tôi buồn. Nếm với tôi cay đắng tủi hờn. Lúc tôi cười mẹ
càng vui hơn. Cả cuộc đời của mẹ là con".
Bức thư UPU năm nào con cũng viết về mẹ, và đề tài năm nay cũng vậy. Mẹ luôn là niềm
cảm hứng, là động lực của con. Những lúc vui buồn con đều có mẹ ở bên. Con thật hạnh
phúc biết bao vì còn có mẹ trên đời. Tuổi thơ con có nhiều điều đáng nhớ nhưng mẹ biết
không con nhớ nhất chỉ nụ cười của mẹ.
Mẹ của con lúc nào cũng bận rộn, luôn cố gắng làm để có tiền cho con có những bữa cơm
đầy đủ, mua cho con những bộ quần áo đẹp ngày tết. Chiếc xe đạp mẹ mua cho con đi
học là biết bao mồ hôi của ba mẹ. Mẹ ơi! Con chỉ cần được ở bên mẹ nhiều hơn để kể mẹ
nghe những câu chuyện vui buồn trên lớp học và nhiều, nhiều thứ lắm mẹ à. Quần áo con
mặc cũ thôi cũng được, xe con đi cũng không cần phải mới, đạp được là được.
Mẹ luôn mong con học hành chăm chỉ, đạt thành tích tốt trong học tập, mong con sẽ đỗ
đạt vào trường đại học con muốn. nhưng mẹ biết không tất cả những gì con muốn, có khi
chỉ đơn giản là làm mẹ vui, đỡ vất vả mà thôi.
Mẹ ơi! Có những ngày quá mệt nhọc, hãy để con được giúp mẹ, mẹ nhé! Hãy cho con có
thể san sẻ tất cả những vất vả ngày thường của mẹ. Bởi con biết mẹ không muốn con bận
tâm vào việc gì cả, để con có thể chú tâm học thật tốt. Nhưng mẹ ơi, giúp mẹ xong con sẽ
học và học thật giỏi mẹ nhé!
Cuộc sống ngày một trôi nhanh, mới ngày nào con còn đứng ở ngõ đợi mẹ đi chợ về để
được mẹ cho 1 ly chè hay 1 cục kẹo, vậy mà bây giờ con đã là một cô gái 16. Tuổi 16 với
con mọi thứ dường như thay đổi và con đang dần trưởng thành hơn.
Cuộc sống gấp gáp và bận rộn cuốn ba mẹ vào những nỗi lo “cơm áo gạo tiền”, đôi khi
bỏ lỡ những bữa cơm gia đình, những niềm hạnh phúc giản dị hay những niềm vui bé
nhỏ. Điều con mong muốn không phải đầy đủ về vật chất mà điều con mong muốn là có
mẹ trong những bữa cơm của gia đình. Đó cũng là thông điệp con muốn gửi đến người
lớn.
Con yêu mẹ!
Con gái của mẹ.
- 7. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 về vấn đề giáo dục cho trẻ em
Thư gửi những người lớn,
Giáo dục là chìa khóa xây dựng nên một quốc gia lớn mạnh hơn. Tuy nhiên, hiện nay lại
có nhiều người ở nhiều quốc gia trên thế giới không biết đọc, biết viết. Điều này trở thành
một thách thức đối với sự phát triển của đất nước.
Thất học cũng là một trong những nguyên nhân gây nên các tệ nạn trong xã hội, bằng
chứng là ở đó, các thành phần tội phạm nhiều hơn và các vấn đề về sức khỏe thì liên tục
tăng vì thiếu hiểu biết.
Hiện nay, theo ước tính, có khoảng 40 triệu trẻ em trên toàn thế giới không được tới
trường, nhất là trẻ em gái. Tình hình đặc biệt nghiêm trọng ở các quốc gia châu Phi cận
Sahara, nơi bùng nổ dân số và thống kê được khoảng gần 20 triệu trẻ em không được đi
học.
Tại các quốc gia này, hầu hết trẻ em sẽ không bao giờ được tiếp cận với việc học tập,
trong khi có những em không thể hoàn thành bậc học mà phải nghỉ giữa chừng. Hơn một
phần ba trẻ em bắt đầu đi học trong năm 2012 ở khu vực này sẽ bỏ học trước khi đến năm
cuối cấp tiểu học.
Đó là chưa kể, rất đông trẻ em Syria hiện đang sống trong những trại tị nạn nghèo nàn
gần biên giới đất nước láng giềng Jordan, nơi đã có tới gần 640.000 người Syria tìm tới
cư trú. Trẻ em sống trong những trại tị nạn này có cuộc sống rất chật vật. Các em thường
không may mắn được tới những lớp học dã chiến.
Thử hỏi, không có tri thức thì làm sao quốc gia mới phát triển, quốc gia kém phát triển thì
thế giới của chúng ta cũng chẳng thể nào có được những bước nhảy vọt.
Cháu rất mong, với những cảnh báo của mình, mỗi chúng ta có những hành động quyết
liệt hơn để tất cả trẻ em trên thế giới của chúng ta đều được đến trường, đều được tiếp
cận với những tri thức tiên tiến nhất của nhân loại vì một thế giới có những bước phát
triển vượt bậc.
Thân ái và chào tạm biệt!
Ký tên
Hoàng Anh Vũ
- 8. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 về Facebook
Kính gửi cô giáo chủ nhiệm
Từ đầu năm học đến nay cũng đã được gần một học kỳ lớp chúng em được cô làm chủ
nhiệm, và em luôn cảm phục đặc biệt về cô như một cô giáo đáng kính, tận tâm với học
sinh.
Nhưng chỉ riêng một chuyện mà em cảm thấy hơi e ngại, đó là cô thường rất khắt khe với
việc học sinh dùng Facebook. Vì thế hôm nay em muốn qua những dòng thư này chia sẻ
một chút cảm nhận của học sinh bọn em.
Thực ra em có thể hiểu được vì sao cô và rất nhiều người lớn khắt khe và "dị ứng" với
Facebook đến vậy. Hiện tượng "nghiện Facebook" thời đại ngày nay có thể coi là vấn nạn
cần phải kiềm chế và điều chỉnh, bởi nó gây ra nhiều hậu quả không đáng có.
Facebook là mạng lưới xã hội, nơi trò chuyện, thư giãn, giải trí, chia sẻ, thổ lộ tâm trạng,
cập nhật thông tin. Có thể nói Facebook chính là một thế giới mới, ở đó chúng ta tha hồ
trò chuyện, chát chít, thậm chí cũng có rất nhiều người nổi tiếng được biết đến thông qua
hệ thống mạng lưới này.
Facebook cũng chính là một trong những hình thức giải trí và nhiều bạn trẻ tìm đến để
giải tỏa căng thăng, tìm sự đồng cảm, chia sẻ cảm xúc với những người xung quanh. Nó
khiến cho chúng ta có thể biết được tâm trạng, cảm xúc của những người xung quanh
mình mà không cần gặp gỡ. Thật đơn giản và tiện ích.
Tuy nhiên Facebook lại là mạng lưới dễ gây nghiện đối với người dùng nếu như không
biết kiểm soát thời gian, kiểm soát bản thân. Bạn chăm sóc Facebook của mình để những
lượt like, comment; bạn lướt thông tin liên tục. Như thế cũng khiến cho bản thân mỗi
người thấy vui, tuy nhiên nếu không cẩn thận thì chính những điều này sẽ cuốn người ta
vào thế giới mạng ảo này nhanh chóng, khó có thể dứt bỏ ra.
Nhiều bạn trẻ hiện nay đã giành thời gian quá đà để lướt Facebook mỗi ngày: đi học cũng
Face, đi làm cũng Face, đi chơi với bạn bè cũng Face, ngồi với bố mẹ được một lúc cũng
chụp ảnh up Face. Hình như thiếu đi Facebook nhiều người cảm thấy cuộc sống thực tẻ
nhạt và vô vị vô cùng.
Nhiều học sinh cấp 2, cấp 3 hiện nay cũng đang bị lôi cuốn vào Facebook. Chiếc điện
thoại là vật bất di thân và các bạn dành thời gian vào đó quá nhiều. Điều quan trọng là vì
thế thời gian cho học hành của các bạn ít đi.
Rồi nhiều khi bạn cứ tưởng danh sách bạn bè có tới mấy nghìn người bạn là ghê gớm
nhưng lại không biết rằng mình đang thu hẹp rất nhiều mối quan hệ xung quanh mình.
Những mối quan hệ thân thiết bình thường trở nên dãn ra, không gian giành cho bạn bè
cũng không có, thời gian học hành cũng bị gián đoạn và tâm trí của bạn cũng dần mất dần
cảm xúc vì những thứ "ảo", thậm chí dễ sa đà vào những văn hóa thiếu lành mạnh.
- Khi rơi vào tình trạng đó, hậu quả thường là điểm kém, kết quả học tập kém, và ý thức kỷ
luật, hạnh kiểm cũng trở nên đi xuống. Điều này thật đáng buồn và không đáng có chút
nào.
Mặc dù vậy,
Em tin rằng khi học sinh chúng em nhận thức và vượt qua được những mặt trái chiều của
môi trường Facebook thì cả thế giới tươi đẹp sẽ mở ra.
Em tin rằng Facebook hay môi trường mạng nói chung có thể giúp tăng tính tương tác,
học hỏi giữa các thành viên trong lớp.
Và em tin rằng mỗi học sinh với cách ứng xử phù hợp trên Facebook có thể khiến cuộc
sống trở nên tốt đẹp hơn.
Đó là lý do vì sao em mong cô có cái nhìn tích cực hơn, khuyến khích chúng em tham gia
và kiến tạo những không gian bổ ích trên Facebook và các mạng xã hội.
- 9. Bài viết thư UPU năm 2020 gửi “tôi trong tương lai” về chuyện sống ảo Facebook
Gửi tôi trong tương lai
Hôm nay tôi muốn viết thư cho bạn, người chính là tôi nhưng trong 10 năm tới, để chia sẻ
những câu chuyện của mình vào thời điểm hiện tại, cũng là để sau này có thời gian đọc
lại xem mình đã thay đổi như thế nào.
Vào thời điểm hiện tại thì tôi đang lờ mờ nhận ra về thói quen "sống ảo" của chính mình.
Với truyện tranh, game online, và đặc biệt là mạng xã hội..., người trẻ như mình đều cảm
thấy chính mình đa dạng và thú vị hơn, nhưng đó cũng là nguy cơ để chuyện sống ảo dần
được hình thành.
Từ đó dường như xuất hiện hai con người trong chúng ta, hai cá tính ảo và thực không
liên quan đến nhau và có nhiều mặt đối lập hoàn toàn với nhau.
Sống ảo trên mạng xã hội có thể bao gồm những hiện tượng như thường xuyên đăng ảnh
khoe tiền, khoe đồ hiệu, khoe mối quan hệ, khoe bản thân trong khi thực tế đó chỉ là set
up và hoàn toàn không giống vậy.
Đôi khi sống ảo còn là đắm đuối trong các mối quan hệ ảo, thậm chí các mối tình ảo mà
bỏ quên các mối quan hệ thực sự bên ngoài.
Những viễn cảnh cuộc sống viển vông, khác xa với cuộc sống thực tại đã ăn sâu vào tâm
trí một bộ phận không nhỏ trong giới trẻ và thật đáng quan ngại khi hầu hết ít bạn kiểm
soát được.
Sống ảo cũng giống như bỏ quên chính bản thân mình và những điều mình cần phát triển
trong cuộc sống. Và thực sự là tôi thấy mình có hiện tượng đó.
Tuổi trẻ có nhiều suy nghĩ bốc đồng, nông nổi của tuổi mới lớn, thiếu sự chín chắn; có
khi chỉ với những lời khiển trách từ cha mẹ, thầy cô thì cả thế giới đã như sụp đổ. Và thế
giới ảo là nơi tìm đến của những tâm hồn đang yếu đuối, suy sụp.
Lúc đầu, thế giới ảo chỉ là nơi những bạn trẻ tìm đến khi mỏi mệt, để giải tỏa nỗi lòng
nhưng dần dần dựa dẫm, lệ thuộc vào nó, không dám đối diện với sự thật. Và như vậy
thói quen sống ảo dần hình thành, chi phối cuộc sống không ít bạn trẻ.
Ngoài ra sự phát triển của công nghệ thông tin cũng như con dao hai lưỡi, và khi giới trẻ
luôn có sự hiếu kỳ, tò mò, thích khám phá cái mới thì rất dễ vội chạy đua vô thức theo
những giá trị tinh thần mà không có sự kiểm soát của lý trí.
Nhưng tôi chỉ lo một ngày thói quen sống ảo dần sẽ bao bọc như một vỏ kén vững chắc,
và sẽ rất khó khăn để thoát khỏi cái vỏ kén vốn đã quen ấy. Như vậy nếu lý trí ngủ quên,
thói quen sống ảo sẽ siết chặt dần tuổi trẻ, tương lai và cuộc đời chính cuộc đời của mỗi
người.
Mây được mặt trời chiếu vào mới thành sáng. Suối được treo vào vách mới thành thác
nước. Con người chúng ta cũng vậy, chỉ có sự cọ xát, tiếp xúc, va chạm với nhiều môi
trường khác nhau mới lớn lên và trưởng thành được.
- Tôi hy vọng mình có thể mở lòng với cuộc đời thực, sống thật để trưởng thành hơn. Rồi
bạn sẽ thấy thể giới ngoài kia dù nhiều khi làm bạn vấp ngã nhưng dẫu sao vẫn sinh động
và thú vị hơn nhiều so với thế giới ảo.
Chúng ta cần rèn luyện cho mình một bản lĩnh sống thẳng thắn với hoàn cảnh và thân thế
của mình.
Và khi bạn đọc bức thư này của tôi, tôi hy vọng bạn có thể nói với tôi rằng: "Bạn đã làm
tốt lắm".
- 10. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 về bảo vệ môi trường
Gửi chú James Joseph Kendall
Là một học sinh chỉ biết ăn, học, và Facebook như cháu thì hầu như không có thời gian
tham gia các hoạt động xã hội. Mặc dù vậy qua Facebook thì cháu vẫn biết đến và quan
tâm đặc biệt đến các hoạt động của chú và tổ chức Keep Hanoi Clean.
Đó đúng là những nỗ lực tuyệt vời dành cho môi trường của Hà Nội. Tuyệt vời và không
tưởng giống như những hình ảnh mà người ta bắt đầu biết đến chú, một "ông Tây nhặt
rác" cặm cụi dưới con mương đen kịt, nhưng dần dần hoạt động của Keep Hanoi Clean
càng quy mô và thu hút được nhiều người tham gia.
Như cháu được biết thì chú Kendall từng chia sẻ ban đầu đến Việt Nam vì lý do du lịch,
nhưng sau một thời gian ngắn đã hình thành nên một tình yêu đặc biệt với mảnh đất và
con người nơi đây, vì vậy mới quyết định gắn bó lâu dài với mảnh đất này.
Và cháu cũng được biết lúc mới đến Việt Nam, chú có những công việc giảng dạy cho
trung tâm tiếng Anh và trong một trường công lập tại Hà Nội. Nhưng sau một thời gian
cùng bạn bè tổ chức các buổi dọn dẹp vệ sinh, chú quyết định rời bỏ "comfort zone" để
thành lập tổ chức Keep Hanoi Clean vào tháng 5/2016.
Theo thống kê cháu được biết thì trung bình một ngày Hà Nội phát sinh khoảng 6.500 tấn
chỉ riêng rác thải rắn sinh hoạt, vì thế việc đảm bảo một môi trường trong lành cần một
chiến lược và hành động của các cơ quan chức năng. Mặc dù vậy hoạt động của Keep
Hanoi Clean giúp rất nhiều người sống xanh hơn và có ý thức bảo vệ môi trường hơn.
Rõ ràng nếu để chọn một phong trào về môi trường tiêu biểu ở Hà Nội trong những năm
qua thì Keep Hanoi Clean là cái tên đầu tiên cháu nghĩ đến. Cháu rất hy vọng tổ chức vì
môi trường này sẽ ngày càng lớn mạnh và mô hình này có thể được nhân rộng. Là một
người trẻ sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, cháu thực lòng muốn nói lời cảm ơn và hy vọng sẽ
có dịp tham gia vào những chiến dịch sắp tới của Keep Hanoi Clean.
Thân gửi
Mai Huyền My
- 11. Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 49 năm 2020 về bóng đá Việt Nam
Xin chào trọng tài Ismaeel Habib Ali ạ
Xin tự giới thiệu cháu là một học sinh rất hâm mộ bóng đá và thường xuyên xem các đội
tuyển quốc gia Việt Nam của cháu thi đấu. Vừa rồi trong trận đấu của U22 Việt Nam với
U22 Thái Lan ở SEA Games 30, những người hâm mộ như cháu đều biết đến trọng tài
Ismaeel Habib Ali vì tình huống cho phép U22 Việt Nam đá lại quả phạt đền 11m.
Theo cháu biết thì tình huống đá lại đó được áp dụng đúng luật và thành thực cháu muốn
cảm ơn trọng tài Ismaeel Habib Ali và trợ lý vì đã nhận ra tình huống đó. Nhưng điều đặc
biệt là không biết trọng tài Ismaeel Habib Ali có để ý không, trọng tài đã rất nổi tiếng trên
Facebook sau trận đấu đó và được nhiều cổ động viên Việt Nam khen là... đẹp trai.
Qua đó thì cháu cũng mong muốn chia sẻ với trọng tài Ismaeel Habib Ali, và có thể cả
những người làm bóng đá FIFA nói chung, về một câu chuyện khá mới của bóng đá Việt
Nam, đó là sự cuồng nhiệt của các cổ động viên trên không gian mạng. Mạng xã hội
dường như là nơi hoàn hảo để tập hợp và khuếch đại tinh thần bóng đá của người Việt
Nam.
Thế nên mới có những cuộc bình chọn bàn thắng đẹp trên mạng mà cầu thủ Việt Nam
chiến thắng tuyệt đối, chỉ cần một vài lời hiệu triệu trên Facebook. Mới đây trong cuộc
bình chọn bàn thắng biểu tượng cho vòng chung kết U23 Châu Á, mặc dù biết khá muộn
nhưng cổ động viên Việt Nam đã nhanh chóng đưa bàn thắng trong mưa tuyết của Quang
Hải vọt lên vị trí dẫn đầu.
Trên Facebook thì sau mỗi trận đấu các bài viết, bài bình luận của người hâm mộ Việt
Nam đều ngập tràn. Những bức ảnh cắt ghép, hay còn gọi là "ảnh chế", về chủ đề bóng đá
thì không bao giờ thiếu và có thể xuất hiện khá nhanh. Ảnh chế thực ra cũng khá vui,
nhưng mặt trái là thỉnh thoảng có những chủ đề cũng hơi bị quá đà thật.
Trong khi đó việc các cổ động viên Việt Nam tràn vào Facebook của một ai đó để "tấn
công", "report" khi có sự vụ bất bình thì đã không còn gì lạ lẫm. Đôi khi đó là một cách
bày tỏ quan điểm trên không gian mạng, đôi khi điều đó trở nên quá đà và làm mất đi
hình ảnh tốt đẹp của bóng đá Việt Nam.
Cháu chỉ lấy ví dụ như trường hợp cổ động viên Việt Nam tấn công Facebook của cầu
thủ Andrey Sidorov bên phía Uzbekistan vì ghi bàn thắng phút cuối trong trận chung kết
U23 Châu Á 2018, điều đó thực sự không nên chút nào.
Nhưng tựu chung lại thì cháu chỉ muốn nói rằng cổ động viên bóng đá Việt Nam rất nhiệt
tình và có nét hồn nhiên, và mạng xã hội tạo điều kiện cho họ bộc phát những điều ấy.
Qua thời gian, hy vọng cổ động viên bóng đá Việt Nam sẽ dần bớt đi những ứng xử
không đẹp trên mạng xã hội và phát huy theo chiều ngược lại.
Thân gửi
Phạm Mai Anh
- 12. Bài mẫu viết thư UPU lần 49 về môi trường Hà Nội
Thư gửi Chủ tịch thành phố Hà Nội
Hà Nội ngày 20/12/2020
Bác Chủ tịch ạ, cháu là một học sinh của Hà Nội và mấy ngày nay cả gia đình cháu bị ốm
và ai cũng bảo tại ô nhiễm không khí gây ra.
Từ hai tháng này, gia đình cháu lúc nào cũng lo lắng về ô nhiễm không khí. Mẹ cháu còn
bảo với ba hay gửi các con về quê ngoại một thời gian, trên này bức bách quá. Cháu rất
thích về quê nhưng vì chúng cháu đang đi học. Ba cháu bảo nếu nghỉ hè cho các con về
quê ngay không phải nghĩ nhưng giờ thì chịu rồi.
Nhà chú của cháu, hai em cũng đang được bà đưa về quê. Cháu rất nhớ hai em nhưng
mỗi lần bảo đưa các em lên đây cho vui là chú cháu lại cười khi nào hết ô nhiễm không
khí thì các em sẽ lên Hà Nội.
Những thông tin về ô nhiễm không khí tràn ngập mặt báo, trên ti vi. Cháu thực sự lo lắng
cho sức khỏe của cộng đồng, của chính gia đình cháu. Cháu muốn gửi thông điệp tới Chủ
tịch thành phố Hà Nội hãy làm gì giúp người dân thủ đô bớt ngột ngạt, ba mẹ của cháu
không phải đi mua thuốc, bà nội của cháu không phải nằm viện.
Mẹ cháu bảo chỉ cần nhìn lên bầu trời là biết ô nhiễm không khí hay không, vậy mà sáng
nào cháu mở cửa ra cũng thấy xung quanh nhà đặc quánh như sương mù. Không phải bây
giờ mùa đông mới như thế, nhà cháu ở tầng 10 chung cư nhưng đôi khi nhìn xuống dưới
sân của khu chung cư còn mịt mù nữa.
Nhà cháu trước kia cả khu này chỉ có căn nhà cháu đang ở là xây cao nhất 265 tầng.
Nhưng hiện nay thì xung quanh nhà cháu đều là các nhà cao tầng, không có sân chơi,
không có cây xanh. Nếu cứ nhà cao ốc mọc lên, bụi xây dựng, tắc đường rồi mọi thứ lại
đổ vào không khí. Điều đó sẽ khiến thế hệ của chúng cháu khổ sở vì bệnh tật.
Bác nghĩ sao nếu chúng cháu còn trẻ đang sống lệ thuộc vào thuốc, vào bệnh viện và đặc
biệt là bệnh ung thư. Ngày nào cháu thấy trên ti vi cũng nói tới ô nhiễm ở Hà Nội, bệnh
ung thư ở Việt Nam.
Cháu mong muốn, là Chủ tịch Hà Nội, bác hãy bắt tay ngay vào cứu người dân thủ đô đi
bác. Đừng để thế hệ chúng cháu sống trong ô nhiễm nữa. Cháu muốn gửi thông điệp tới
bác như người ta vẫn nói sức khỏe là tài nguyên của bất cứ ai, của bất cứ quốc gia nào.
Không khí là thứ tối thiểu cần hít thở hàng ngày. Hãy cho chúng cháu hít thở không khí
sạch.
Chào bác!
Phương Mỹ Chi
nguon tai.lieu . vn